Vô đây em dù trời khuya anh vẫn đưa em về

Vô đây em dù trời khuya anh vẫn đưa em về

Song 🎵⭐

·

1 min read

Câu hát mang đậm tính nhân văn và lay động lòng người trong bài Tân cổ "Sầu vương ý nhạc" - tác giả Viễn Châu (phút 3:08).

Ông lão sửa dây đàn, em bé cũng vội vàng trở sang điệu khác:

"Ai đang đi, trên bờ đê
Ai có nghe vang câu hò đê mê
Vô đây em, dù trời khuya anh vẫn đưa em về..."

Đoạn hát lấy từ bài "Gạo trắng trăng thanh", vốn là lời mời gọi, bông đùa trai gái trong đêm trăng giã gạo. Qua bàn tay của soạn giả Viễn Châu, câu hát đã cho chúng ta thấy một ý nghĩa hoàn toàn mới.

Nơi ấy, hai ông cháu đang từng bước chậm rãi trên đường khuya. Tiếng đàn lời ca nơi hai con người ấy vẫn còn vang vọng, dù đã nhẹ đi nhiều. Và ô kìa, có chiếc xe đò dừng lại cạnh bên, và ngỏ ý đưa hai ông cháu về. Ô hay, phải chăng người lữ khách bị lay động bởi tiếng đàn, tiếng hát?

Không chỉ cảm nơi người nghe, mà dường như chính người ca cũng chìm vào ảo mộng nhỏ nhoi thế đấy.